Lời bài hát Phụ duyên – Phát Hồ, Jokes Bii, Thiện, Đình Long

Photo of author

By THPT An Giang

Chào mừng bạn đến với blog chia sẻ Trường THPT An Giang trong bài viết về ” Phụ duyên lời bài hát “. Chúng tôi sẽ cung cấp và chia sẻ kinh nghiệm, kiến thức dành cho bạn.

Sau thành công của ca khúc “Cô thắm không về” nhạc sĩ X2X cho ra mắt sản phẩm mới mang tên “Phụ duyên”.

Ca khúc Phụ duyên nói về chành trai vì yêu luôn giúp đỡ người yêu dù người yêu luôn phụ duyên, tình cảm của mình. Với giai điệu bài hát da diết, giọng hát chan chứa tình cảm, Phát Hồ, JokeS Bii, Sinike và Đinh Long đã thể hiện thành công bài hát này. Mời các bạn cùng theo dõi MV và lời bài hát trong bài viết dưới đây.

Lời bài hát Phụ Duyên – Phát Hồ, Jokes Bii, Thiện, Đình Long

Đêm nay ánh trăng kéo theo mây mờ vỡ tan tan có ai đâu ngờDẫu có nhớ thương mong chờ bây giờ chỉ còn giấc mơNhành hồng phai theo tháng năm rồi cũng úa tànNụ cười trong tranh cớ sao tô thêm phấn son.

Hoa chưa kịp nở sao lại trách thân người đành phụ duyênCô đi mang hết tất cả những gì gọi là bình yênTôi cứ đi tiếp mặc ngoài kia gió giôngCô lấy ân tình chẳng một lời bước đi.

ĐK:Cô đi mang theo cánh hoa mưa ướt hay dòng lệ nhòaMà nghe nơi tim thở than nghe tiếng khóc phận mình cơ hànNghẹn ngào nước mắt đắng môi bóng dáng xưa giờ đâu rồiNhìn về lại nơi cố hương sao xa quá.

RAP:Phận tôi nghèo hèn, ngày cô bước đi!Bội ước câu thề, dòng lệ ướt miĐau xót mối tình, thân trai này dang dỡSao mà thương cô khổ, tình duyên đành trắc trở

Giấu nước mắt, cô lau trên xe bôngDuyên mỏng, ai khóc thay tấm chồngPhận mờ, sót thương nhành lá diêu bôngSao bây giờ, vội lau vệt son trên má hồng cô ơi

Xem thêm:  Top 20 bài văn mẫu Tả cánh đồng lúa lớp 5 hay nhất Kids

Có bao giờ tôi nói lời điêu hoaCô là thân thôn nữ, mượn tơ đào hóa thiên ngaVòng tròn nhân duyên, ngắn cách cô vô tìnhNếu mà lỡ chạm nhau, hãy xem như là vô hình

Vì tôi không phải người cô kề bênTim càng không phải chỗ chứa những nỗi buồnCô đến cho tôi là cả một nguồn sốngVội quay lưng đi, nơi đô thành lôi cuốn bao điều trắc trở yah

Hoa chưa kịp nở sao lại trách thân người đành phụ duyênCô đi mang hết tất cả những gì gọi là bình yênTôi cứ đi tiếp mặc ngoài kia gió giôngCô lấy ân tình chẳng một lời bước đi.

ĐK:Cô đi mang theo cánh hoa mưa ướt hay dòng lệ nhòaMà nghe nơi tim thở than nghe tiếng khóc phận mình cơ hànNghẹn ngào nước mắt đắng môi bóng dáng xưa giờ đâu rồiNhìn về lại nơi cố hương sao xa quá.

RAP:Muốn được khóc nhưng không thể vì nước mắt rơi vào timÁo bà ba nâu màu đất giờ thành lụa đậm màu kimCô đi khi tranh còn chưa thêm sắcTô mi hay là lệ đọng trên mắt

Tôi mong ước mai này cô nhìn lại nơi cố hươngCó một người vẫn đứng vẫn trông chờ khắp bốn phươngCho dù mưa hay nắng dù đá hóa thành vôiTôi vẫn nở nụ cười không để nước mắt đắng vành môi

Làm sao tôi gánh nổi thứ duyên tình nặng xa hoaCô bước trên thảm đỏ ngồi vào sofaMuôn vàng trắc trở ai thương xót mối lương tìnhTrời cao thấu hiểu hay lại mình tự thương mình

Sóng gió tôi vẫn cố gắng vượt quaHồng nhan lại làm cho cô trượt ngãNgỡ ngàng đời cay đắng kiếp phu dânPhải nghe người ta gọi cô cái danh là phu nhân

ĐK:Cô đi mang theo cánh hoa mưa ướt hay dòng lệ nhòaMà nghe nơi tim thở than nghe tiếng khóc phận mình cơ hànNghẹn ngào nước mắt đắng môi bóng dáng xưa giờ đâu rồiNhìn về lại nơi cố hương sao xa quá.

Xem thêm:  Phân tích bài thơ Tự Tình 2 của Hồ Xuân Hương

Hợp âm Phụ Duyên – Phát Hồ, Jokes Bii, Thiện, Đình Long

Đêm nay ánh [Dm] trăng kéo theo mây mờ vỡ [Bb] tan tan có ai đâu ngờDẫu [Gm] có nhớ thương mong chờ bây [A7] giờ chỉ còn giấc mơ[Dm] Nhành hồng phai theo tháng [Bb] năm rồi cũng úa tàn[Gm] Nụ cười trong tranh cớ [A7] sao tô thêm phấn son.

[Dm] Hoa chưa kịp nở sao lại [Bb] trách thân người đành phụ duyên[Gm] Cô đi mang hết tất cả [A7] những gì gọi là bình yên[Dm] Tôi cứ đi tiếp mặc ngoài [Bb] kia gió giôngCô lấy ân [Gm] tình chẳng một lời bước [A7] đi.

ĐK:Cô đi mang [Dm] theo cánh hoa mưa ướt hay [Bb] dòng lệ nhòaMà nghe nơi [Gm] tim thở than nghe tiếng khóc phận [A7] mình cơ hànNghẹn ngào nước [Dm] mắt đắng môi bóng dáng xưa [Bb] giờ đâu rồiNhìn về lại [Gm] nơi cố hương sao xa [A7] quá.

RAP:[Dm] Phận tôi nghèo hèn, ngày cô bước đi![Bb] Bội ước câu thề, dòng lệ ướt mi[Gm] Đau xót mối tình, thân trai này dang dỡSao mà [A7] thương cô khổ, tình duyên đành trắc trở

Giấu nước [Dm] mắt, cô lau trên xe bôngDuyên [Bb] mỏng, ai khóc thay tấm chồngPhận mờ, sót [Gm] thương nhành lá diêu bôngSao bây giờ, vội [A7] lau vệt son trên má hồng cô ơi

Có bao [Dm] giờ tôi nói lời điêu hoaCô là thân thôn [Bb] nữ, mượn tơ đào hóa thiên ngaVòng tròn nhân [Gm] duyên, ngắn cách cô vô tìnhNếu mà lỡ chạm [A7] nhau, hãy xem như là vô hình

Vì tôi không [Dm] phải người cô kề bênTim càng không [Bb] phải chỗ chứa những nỗi buồnCô đến cho [Gm] tôi là cả một nguồn sốngVội quay lưng [A7] đi, nơi đô thành lôi cuốn bao điều trắc trở yah

Xem thêm:  Công Thức Tính Số Liên Kết Pi - PGD Tay Giang

[Dm] Hoa chưa kịp nở sao lại [Bb] trách thân người đành phụ duyên[Gm] Cô đi mang hết tất cả [A7] những gì gọi là bình yên[Dm] Tôi cứ đi tiếp mặc ngoài [Bb] kia gió giôngCô lấy ân [Gm] tình chẳng một lời bước [A7] đi.

ĐK:Cô đi mang [Dm] theo cánh hoa mưa ướt hay [Bb] dòng lệ nhòaMà nghe nơi [Gm] tim thở than nghe tiếng khóc phận [A7] mình cơ hànNghẹn ngào nước [Dm] mắt đắng môi bóng dáng xưa [Bb] giờ đâu rồiNhìn về lại [Gm] nơi cố hương sao xa [A7] quá.

RAP:Muốn được [Dm] khóc nhưng không thể vì nước mắt rơi vào timÁo bà [Bb] ba nâu màu đất giờ thành lụa đậm màu kim[Gm] Cô đi khi tranh còn chưa thêm sắc[A7] Tô mi hay là lệ đọng trên mắt

Tôi [Dm] mong ước mai này cô nhìn lại nơi cố hươngCó [Bb] một người vẫn đứng vẫn trông chờ khắp bốn phươngCho [Gm] dù mưa hay nắng dù đá hóa thành vôiTôi [A7] vẫn nở nụ cười không để nước mắt đắng vành môi

Làm [Dm] sao tôi gánh nổi thứ duyên tình nặng xa hoaCô [Bb] bước trên thảm đỏ ngồi vào sofa[Gm] Muôn vàng trắc trở ai thương xót mối lương tình[A7] Trời cao thấu hiểu hay lại mình tự thương mình

Sóng [Dm] gió tôi vẫn cố gắng vượt quaHồng [Bb] nhan lại làm cho cô trượt ngãNgỡ [Gm] ngàng đời cay đắng kiếp phu dânPhải nghe người ta [A7] gọi cô cái danh là phu nhân

ĐK:Cô đi mang [Dm] theo cánh hoa mưa ướt hay [Bb] dòng lệ nhòaMà nghe nơi [Gm] tim thở than nghe tiếng khóc phận [A7] mình cơ hànNghẹn ngào nước [Dm] mắt đắng môi bóng dáng xưa [Bb] giờ đâu rồiNhìn về lại [Gm] nơi cố hương sao xa [A7] quá.