Văn mẫu lớp 6: Kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần

Photo of author

By THPT An Giang

Đối với mỗi chúng ta, những người thân luôn có một vị trí quan trọng. Họ là những điểm tựa tinh thần vững chắc trong cuộc sống. Với mỗi ký ức đẹp, chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn và có thể vượt qua mọi khó khăn. Vì vậy, hôm nay tôi xin giới thiệu văn mẫu lớp 6 với chủ đề “Kỷ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần” từ sách Chân Trời Sáng Tạo, tập 2.

Đoạn văn kể về kỉ niệm với một người thân

Tài liệu này cung cấp 12 đoạn văn mẫu lớp 6, để giúp các em học sinh có thêm ý tưởng cho bài viết của mình. Hãy cùng tôi tìm hiểu nội dung chi tiết trong những đoạn văn sau đây.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 1

Những kỷ niệm với người thân luôn đáng trân trọng. Tôi vẫn luôn nhớ kỷ niệm đáng nhớ về buổi đầu tiên đi học. Vào ngày đó, mẹ đã đưa tôi đến trường. Buổi sáng, tôi thức dậy sớm. Mẹ đã chuẩn bị sẵn quần áo và đồ dùng học tập cho tôi. Sau khi ăn sáng, mẹ đưa tôi đến trường. Trên đường đi, tôi cảm thấy vừa háo hức vừa hồi hộp. Khoảng mười lăm phút sau, tôi đã đến trường. Trước mắt là ngôi trường Tiểu học thân yêu. Nó chính xác như mô tả của mẹ trước đó. Ngôi trường đã tồn tại từ lâu nhưng vẫn còn rất mới và đẹp. Cổng trường được sơn màu đỏ tươi. Phía trên có một tấm biển ghi: “Trường Tiểu học Ban Mai”. Bên trong trường có ba dãy nhà. Mỗi dãy có ba tầng, được sơn màu vàng. Trong các phòng học có đầy đủ bàn ghế, quạt trần và bảng đen. Mỗi phòng có một cửa ra vào và hai cửa sổ. Phía sau dãy nhà là sân bóng và nhà thể chất. Từ cổng trường đi vào bên trái là nhà để xe. Mẹ gửi xe máy ở nhà xe, rồi dắt tôi vào trong trường. Trên sân trường có rất nhiều học sinh và phụ huynh. Mẹ đưa tôi đến phòng học số 10. Cô giáo đã đứng chờ ở cửa lớp, đón tôi bằng một nụ cười dịu dàng. Tôi lo lắng nép sau lưng mẹ. Nhưng mẹ đã động viên tôi và giúp tôi tự tin để bước vào lớp. Tôi vẫn nhớ ánh mắt trìu mến và giọng nói dịu dàng của mẹ: “Mạnh mẽ lên bé con!”. Ngày đó, tôi đã được làm quen với cô giáo và nhiều bạn mới. Kỷ niệm của buổi đầu đến trường thật đẹp. Tôi biết ơn mẹ rất nhiều.

Dấu ngoặc kép: Em vẫn nhớ ánh mắt trìu mến và giọng nói dịu dàng của mẹ: “Mạnh mẽ lên bé con!”.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 2

Trong gia đình, anh trai là người mà tôi thân thiết nhất. Tôi vẫn nhớ lúc bé, một lần tôi bị bạn bè trong xóm bắt nạt. Lúc đó, tôi chỉ biết chạy về nhà và khóc lóc. Anh trai liền đến hỏi han và giúp tôi “trả thù” nhóm bạn. Từ đó, anh trở thành một điểm tựa vững chắc trong cuộc sống của tôi. Tuổi thơ của tôi rất hạnh phúc khi được trải qua những khoảnh khắc cùng anh. Mỗi khi rảnh rỗi, anh thường đưa tôi đi vào đồng để thả diều, câu cá, bắt ếch… Anh còn dạy tôi võ nữa. Anh nói với tôi rằng con gái phải biết tự bảo vệ bản thân. Những kỷ niệm đẹp như vừa mới xảy ra nhưng đã để lại dấu ấn trong tâm trí tôi. Tôi rất yêu quý anh trai của mình.

Xem thêm:  Văn mẫu lớp 6: Dàn ý kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình

Dấu ngoặc kép: Anh trai liền đến hỏi han và giúp tôi “trả thù” nhóm bạn. Từ đó, anh đã trở thành một điểm tựa vững chắc của tôi.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 3

Trong gia đình, mẹ là người mà tôi yêu thương nhất. Tôi đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp về mẹ. Nhưng kỷ niệm đáng nhớ nhất là vào dịp 20 – 10 năm nay. Tôi và bố đã “hợp tác” để chuẩn bị cho mẹ một món quà thật bất ngờ. Vào ngày đó là thứ bảy, nhưng mẹ vẫn có tiết dạy ở trường. Tôi và bố đã đi chợ sớm và về nhà nấu những món ăn mà mẹ thích. Sau hơn một tiếng đồng hồ bận rộn trong căn bếp của mẹ, bố và tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích như sườn xào chua ngọt, canh cá nấu chua, măng kho tương… Một bàn ăn hấp dẫn đã được sắp xếp đầy đủ. Ở giữa bàn còn có một lọ hoa do tôi tự cắm. Tuy không đẹp bằng mẹ cắm nhưng tôi tin chắc nếu mẹ biết là do tôi cắm, mẹ sẽ cảm thấy hạnh phúc. Khi mẹ về đến nhà, bố đã đứng ở cửa để chờ tặng hoa cho mẹ. Mẹ rất xúc động khi nhận được bó hoa. Đặc biệt là khi vào phòng bếp, mẹ đã rất ngạc nhiên khi thấy một bàn ăn đẹp mắt. Khi biết các món ăn trên bàn là do bố và tôi chuẩn bị cả một buổi sáng, mẹ nói rằng cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Chúng tôi đã cùng nhau ăn cơm và thấy rất vui vẻ. Mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Ngày hôm đó thực sự ý nghĩa với cả gia đình tôi.

Dấu ngoặc kép: Tôi và bố đã “hợp tác” để chuẩn bị cho mẹ một món quà thật bất ngờ.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 4

Trong gia đình, ông nội là người mà tôi rất yêu thích. Ông rất đam mê trồng cây, nên vườn nhà luôn đẹp với những cây trái. Vườn rộng của ông luôn xanh tốt suốt mọi mùa. Những cây ăn quả ông trồng luôn cho trái ngọt ngào qua từng mùa. Sau khi làm việc trong nhà, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi luôn theo ông để được giúp đỡ tưới cây. Ông dạy tôi chăm chút cây cối một cách kỹ lưỡng. Nhờ vậy, cây cối mới ra hoa và kết trái vào mùa, chúng tôi mới được thưởng thức hoa thơm và quả ngọt. Cảm ơn ông, nhờ có ông mà tôi đã trở thành “người làm vườn tài ba”. Không chỉ vậy, ông còn kể rất nhiều câu chuyện hay về cuộc sống. Những bài học ý nghĩa đó giúp tôi sống tốt hơn mỗi ngày. Với tôi, ông nội là một người rất tuyệt vời.

Xem thêm:  Văn mẫu lớp 6: Tóm tắt bài Cô Tô của Nguyễn Tuân (8 mẫu)

Dấu ngoặc kép: Cảm ơn ông, nhờ có ông mà tôi đã trở thành “người làm vườn tài ba”.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 5

Mẹ là người mà tôi yêu thương nhất trong gia đình. Một kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi là về ngày đầu tiên đi học. Tối trước, mẹ đã giúp tôi chuẩn bị đầy đủ sách vở, quần áo. Còn tôi chỉ cần đi ngủ sớm. Sáng hôm sau, tôi thức dậy lúc sáu giờ. Đánh răng, rửa mặt, ăn sáng và mặc đồng phục mới. Đúng bảy giờ, mẹ đưa tôi đến trường bằng xe máy. Trên đường đi, tôi cảm thấy vừa hân hoan vừa lo lắng. Khi đến trường, ngôi trường Tiểu học đã hiện ra trước mắt. Từ bên ngoài đường nhìn vào đã thấy chiếc cổng trường rất to, phía trên cao có biển tên trường. Đi sâu vào bên trong sẽ thấy sân trường rộng rãi được xây bằng bê tông. Mẹ đưa tôi đến phòng học có cô giáo đứng chờ. Tôi nép sau lưng mẹ không dám bước vào. Nhưng mẹ đã nắm tay và động viên tôi. Tôi còn nhớ câu nói của mẹ: “Mạnh mẽ lên bé con! Chỉ một lát nữa thôi, con sẽ bước vào một thế giới mới”. Lời dịu dàng của mẹ đã mang lại sự tự tin cho tôi. Từ đó, tôi đã dám bước vào lớp học cùng cô giáo. Buổi học đầu tiên rất thú vị và vui vẻ. Tôi đã kết bạn với nhiều bạn mới. Chiều tối, tôi đã kể lại cho mẹ nghe về buổi học. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có mẹ bên cạnh trong ngày đặc biệt đó.

Dấu ngoặc kép: Tôi còn nhớ câu nói của mẹ: “Mạnh mẽ lên bé con! Chỉ một lát nữa thôi, con sẽ bước vào một thế giới mới”.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 6

Nghỉ hè năm nay, tôi được về quê chơi cùng bà. Bà nội là người mà tôi rất yêu mến và kính trọng. Lúc đầu ngồi xe buýt mất khoảng một tiếng trở về nhà bà. Từ xa, tôi đã thấy bà đứng đón ở ngoài cổng. Tôi chạy đến ôm lấy bà rất háo hức. Hai chúng tôi cùng đi về nhà và trò chuyện vui vẻ suốt đường. Bà hỏi về công việc và bài vở của tôi. Buổi trưa, tôi được thưởng thức những món ngon mà bà nấu. Tối hôm đó, hai chúng tôi ra ngoài sân ngồi hóng mát. Tôi nghe bà kể rất nhiều câu chuyện thú vị. Những câu chuyện cổ tích tôi đã nghe rất nhiều lần trong sách, nhưng khi bà kể lại thì thật thú vị và mới lạ. Câu chuyện về cô Tấm hiền lành, chàng Thạch Sanh dũng cảm hay cậu bé thông minh đã giúp được nhà vua. Giọng kể nhẹ nhàng của bà và hương trầu thoảng qua đã đưa tôi vào giấc ngủ ngon lành. Khoảnh khắc đó, tôi thấy tình yêu và tôn trọng bà ngoại của mình tăng lên không biết bao nhiêu lần.

Dấu ngoặc kép: Giọng kể nhẹ nhàng của bà và hương trầu thoảng qua đã đưa tôi vào giấc ngủ ngon lành.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 7

Trong gia đình, chị gái là người mà tôi rất gắn bó và thân thiết nhất. Chủ nhật tuần trước, chị Thu và tôi đã có một chuyến tham quan Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam. Chúng tôi đi bằng xe buýt mất khoảng một tiếng đến bảo tàng. Khi chúng tôi tiến vào cổng, tôi đã nhìn thấy tòa nhà có mái vòm to lớn. Phía trên được in dòng chữ bằng đá rất nổi bật: “Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam”. Chị Thu đã mua vé cho chúng tôi và chúng tôi bắt đầu tham quan theo sơ đồ hướng dẫn. Mỗi điểm tham quan, chị đã kể rất nhiều câu chuyện thú vị. Tôi mãn nguyện nghe chị kể như một cuốn sách, nắm vững kiến thức trong cuộc sống. Chúng tôi còn chụp được nhiều bức ảnh đẹp. Chuyến đi đã giúp chúng tôi thêm gắn bó và thân thiết hơn.

Xem thêm:  Văn mẫu lớp 6: Đoạn văn cảm nhận về một nhân vật trẻ em trong Gió lạnh đầu mùa (10 mẫu)

Dấu ngoặc kép: Tôi mãn nguyện nghe chị kể như một cuốn sách, nắm vững kiến thức trong cuộc sống.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 8

Trong gia đình, bố là người mà tôi rất yêu thương và kính trọng. Bố luôn dành thời gian cho gia đình dù bận rộn. Anh là một hướng dẫn viên du lịch và thường phải đi công tác xa nhà. Mỗi lần trở về, bố đều mang về cho tôi những món quà đặc biệt từ những nơi ông đã đi qua. Những câu chuyện thú vị mà bố kể giúp tôi hiểu rõ hơn về cuộc sống và trưởng thành. Tôi rất ngưỡng mộ anh giống như “một cuốn sách” chứa đựng biết bao kiến thức. Dù bận rộn, anh luôn giúp đỡ mẹ và công việc nhà. Tôi thường nói đùa rằng anh là “siêu nhân” trong mắt mẹ. Với tôi, bố chính là nơi để tìm sự ủng hộ và cảm giác an toàn. Tôi rất yêu thương và kính trọng người bố của mình.

Dấu ngoặc kép: Tôi thường nói đùa rằng anh là “siêu nhân” trong mắt mẹ.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 9

Nghỉ hè năm nay, tôi được về quê ngoại chơi. Cùng với bà, tôi có rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Lúc đi xe buýt từ thành phố về quê, tôi đã cùng bà ngồi cạnh nhau. Tôi nhìn ra cửa sổ và thấy những cánh đồng xanh tươi chạy qua. Bà đã chia sẻ với tôi nhiều câu chuyện của bản thân. Những câu chuyện đó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về quê hương và nguồn gốc của gia đình mình. Về đến quê, tôi đã được bà chăm sóc và dạy tôi làm những việc nhỏ như trồng cây, chăm sóc hoa. Nhờ có bà, tuổi thơ tôi đã trở nên vui vẻ và ý nghĩa hơn. Tôi rất yêu thương và kính trọng bà ngoại của mình.

Dấu ngoặc kép: Những câu chuyện đó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về quê hương và nguồn gốc của gia đình mình.

Đoạn văn kể về kỷ niệm với một người thân – Mẫu 10

Trong gia đình, chị gái là người mà tôi rất yêu thương và gắn bó. Cùng với chị gái, tôi đã có rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Một ngày chủ nhật tuần trước, chị gái và tôi đã đi tham quan Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam. Chúng tôi bắt xe buýt và mất khoảng một tiếng để đến đích. Khi bước vào cổng bảo tàng, chúng tôi đã thấy một khối nhà mái vòm rất lớn. Phía trên cổng có in một dòng chữ bằng đá rất nổi bật: “Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam”. Chị đã mua vé cho hai chúng tôi và chúng tôi đã bắt đầu tham quan theo hướng dẫn sơ đồ. Mỗi điểm tham quan, chị đã kể rất nhiều câu chuyện thú vị. Tôi cảm thấy như đang đọc một cuốn sách được sống lên trước mắt. Tôi thấy lòng ngưỡng mộ chị giống như “một cuốn sách” am hiểu nhiều kiến thức trong cuộc sống. Chuyến đi đã giúp tôi và chị gắn bó và thân thiết hơn.

Dấu ngoặc kép: Tôi cảm thấy như đang đọc một cuốn sách được sống lên trước mắt.